NGÀY ĐÓ EM VỀ

Thứ Ba, 30 tháng 12, 2014




Quá khứ đó vẫn là trong quá khứ 

Ta xa nhau khi tóc đã hoen màu
Phiến lá cũ khóc mùa Thu héo hắt 
Dấu thời gian trên từng ngón tay buông...

Nếu em về khi triền sông còn nắng 
Gió vẫn đều làm ngọn sóng lung linh
Bước chân ai làm bờ rêu nhung nhớ 
Đếm muộn phiền theo từng dấu mây trôi.

TH-12/2013

NỖI NHỚ MÙA ĐÔNG


Lá Bàng chín đỏ bên sông
Tiếng chim thản thốt nỗi lòng mùa Đông
Em xa từ độ nắng hồng
Em về khi gió thinh không chợt buồn
Lung linh từng sợi tơ buông
Thắt lòng nỗi nhớ cuối truông đợi người...

TH,17/12/13

TA ĐƯA NHAU VỀ XỨ "NẪU"

Thứ Hai, 29 tháng 12, 2014



Em muốn về xứ “ nẫu” với anh không ?
Ngắm xe nước Sông Trà tung trắng xóa
Đỉnh Ấn uy nghiêm hình bóng Người cao cả(1)
“ Hiệu triệu quốc dân” vang vọng bước ta về ( 2)

Ta đưa nhau về tìm lại gót chân quê
Mảnh đất khô cằn đường cày lên sỏi đá
Ruộng thắm mồ hôi sản sinh nhiều của lạ
Theo cảng Tam Thương lan tỏa khắp bao miền

Ta đưa nhau về tìm lại tuổi “Hoa niên” (3)
Nghe chuyện dòng sông quyện bao dòng xanh biếc
“ Tôi nhớ cả những người không quen biết”(4)
Nỗi nhớ nhung sao da diết đến lạ lùng

Dải đất nghèo hun đúc lắm anh hùng
Dẫu cục dất có hóa thành ông Táo (5)
Chẳng khuất phục trước gươm thù tàn bạo
Nguyễn Tự Tân đến chủ soái Trung Đình (6)

Hịch Cần Vương trỗi dậy gót ân tình
Thăm lại Ba Tơ một thời bão nổi
Đã qua rồi chuỗi tháng ngày tăm tối
Xiềng xích đạn bom cày xới nước non mình

Thăm Tây Trà trầm quế đã hồi sinh
Thoảng trong gió làn hương cau quê mẹ
Ruộng lúa đồi chè vươn nguồn sống trẻ
Nồi cá Niên thơm bên ché rượu vui buồn

Hò ơ … …
“Ai về nhắn với nậu nguồn
Mít non gởi xuống cá chuồn gởi lên” (7)
Sông Trà Bồng tuôn chảy suốt ngày đêm
Vựơt ghềnh thác về Sa Cần Dung Quất

Ai về Minh Long
Ai lên Mang Bút
Ai qua Gió Vụt
Ai ngược Mang Đăng
Đông Xuân sấm dậy đất bằng
Sông Re vẫn chảy xuôi dòng em ơi !(8)

Ghé Sa Huỳnh biển trời lộng gió
Sóng rì rào tít tắp bãi bờ xa
Nghe vách núi thì thầm lời của đất
Muối mặn gừng cay vẫn đợi vẫn chờ

Dẫu hạt muối trãi bao lần chìm nổi
Dẫu biển xanh có vỗ sóng bạc đầu
Thu Phổ núi Dâu bao lần máu đổ
Vẫn âm vang khúc hát dựng xây đời

Thăm Mộ Đức nhớ thời bão lửa
Đầy dẫy hố bom
Nay ruộng lúa gié ươm vàng
Ngõ phố đường làng nhà mới khang trang
Ươm mầm sống giữa nắng tràn bão lũ

Don Cẩm Thành tỏa mùi thơm quyến rũ
Đường phèn thanh ngọt hương vị quê nhà
Thiên Bút phê vân Thạch Bích , La Hà
Hồn viễn xứ vỡ òa trăng cố quận

Ta đưa nhau về Kỳ Xuyên An Chuẩn
Sóng trùng dương vỗ Đá Dựng , gành Hầu
Trăng gối mộng trên vòm dương liễu rũ
Gió xoay chiều gọi biển trắng suy tư

Cửa Đợi có còn đợi khách viễn du
Cánh buồm trắng xa xăm trời quan tái
Hoàng Sa , Trường Sa bao người trở lại ?
Hồn chinh phu vọng hồn bãi Sa Kỳ !

Ta đưa nhau về Vạn Tường , Sơn Mỹ
Đất réo hờn căm lũ quỷ bạo tàn
Mộng thiên đường phủ kín mảnh khăn tang
Thần tượng đổ sang trang mùa lịch sử (9)

Giếng nước sân đình cây đa bến cũ
Lũy tre làng còn giữ gốc quê hương
Nhà ống còi xe nhà máy công trường
Bụi giăng mắc khắp nẻo đường xóm ngõ !

Mẹ móm mém nhai trầu bình vôi thành đồ cổ
Dòng sông xanh pha hỗn chất màu mùi
Con sông nào tắm mát cả đời tôi
Ôi xa ngái khoảng trời thương nhớ cũ.



Long Thành , ngày 26 tháng 5 năm 2008 
Du Phong
Chú thích : 1. Mộ cụ Huỳnh yên nghĩ trên đỉnh Thiên Ấn .
2. Bài “ Hiệu triệu quốc dân đồng bào” cụ Huỳnh viết năm 1948 , kêu gọi toàn quốc kháng chiến chống Pháp .
 3. “ Hoa niên” tập thơ đầu tiên của thi sĩ Trần Tế Hanh .
 4. Một câu thơ trong bài “ nhớ con sông quê hương” của Trần Tế Hanh .
5. Bài thơ “Vịnh ông Táo” xuất khẩu mắng Nguyễn Thân trước lúc lên đoạn đầu đài ở cửa Đông chợ Cẩm Thành 1885
 Vịnh ông Táo 
Nguyễn Tự Tân 
Cục đất xưa kia nó thế nào 
Nay làm ông Táo chức quyền cao 
Nỡ đem mặt nạ hom hem thế ! 
Chẳng hổ lưng còng cóm róm sao 
Đôi bữa giữ nhà cho địa chủ 
Quanh năm kiếm chuyện mách Thiên Tào 
Rồi đây đất cũng hoàn ra đất 
Mẹ kiếp chè xôi giá đáng bao ! 

 6. Lê Trung Đình và Nguyễn Tự Tân là hai nhà cách mạng của Quảng Ngãi , lập chiến khu Tiền Tung ở miền Tây huyện Bình Sơn tỉnh Quảng Ngãi .
7. Mang Đăng , Mang Bút :hai cứ điểm của quân đội Pháp.
 8. Người Pháp tuyên bố: quân đội Việt Minh lấy được hai cứ điểm trên, sông Re sẽ chảy ngược .

VỎ QUÝT DÀY, MÓNG TAY NHỌN

Vào một đêm cuối mùa Thu năm một ngàn chín trăm ...lâu lắm rồi không nhớ. Ở một vùng nông thôn ven biển, người dân đang say giấc sau một ngày đồng áng vất vả, bỗng nghe tiếng chó sủa đinh tai. Dưới ánh trăng lờ mờ có một nhóm người cầm đèn pin, gậy và có cả...súng tiến thẳng vào nhà bà Hương góa chồng ( lưu ý nhân vật đã được đổi tên) ở cuối xóm. Nghe tiếng chó sủa trước sân, bà Hương giật mình ngồi dậy, bà bước đến bên cái bàn con đặt trước bàn thờ chồng, vặn chiếc đèn hột vịt cao lên rồi cầm đến bên cửa sổ nhìn ra. Bỗng giật mình khi bà nhận ra đó là ông chủ nhiệm thôn, ông thuế vụ và có cả ông công an thôn với khẩu AK trên tay. Như có linh tính mách bảo, bà không vội mở cửa mà hỏi vọng ra:
 - Ai đó ?
 - Chúng tôi xét nhà, Ông công an dõng dạt nói vọng vào.
 - Tôi là góa phụ, đêm hôm ở nhà một mình chứ có tội tình chi mà mấy ông đòi xét ? Bà bình tĩnh trả lời.
 - Chúng tôi nhận được thông tin tố cáo là nhà bà nấu rượu lậu. Bà mau mở cửa ra, nếu không tôi sẽ cho bà tội chống người thi hành công vụ ! Tiếng của ông thuế vụ trả lời.

 Khi nhìn thấy họ, bà đã đoán biết điều gì. Do dự một lúc rồi bà mở cửa. Cuộc lục soát nhanh chóng. Ông công an lôi từ sau bếp lên một cái nồi to dùng để nấu rượu và vài cái can nhựa móp méo không có nắp. Thắng thế, ông thuế vụ nói to:
 - Chúng tôi sẽ lập biên bản vì bà phạm tội nấu rượu lậu. ( Ghi chú: vào thời điểm của thập niên 80, việc nấu rượu tại nhà được coi là tội phạm). Giọng bà Hương không vừa:
 - Các ông không bắt quả tang thì sao kết tội tôi nấu rượu lậu ?
 Như đã chuẩn bị từ trước, ông chủ nhiệm thôn nói lớn:
 - Bây giờ bà không nấu nhưng hiện nay bà đang có dụng cụ để nấu. Ví dụ như tối mai bà nấu thì sao ? Bà vẫn bị lập biên bản.
 - Hiếp dâm..m.m.m ! Hiếp dâm..m.m.m. ! Bổng bà Hương la lớn.
 Vì quá bất ngờ nên cả ba người cùng lúc bước lùi ra sau. Bỗng cốp ! Xui xẻo cho ông thuế vụ va phải đầu vào cái nòng của khẩu AK mà ông công an đang cầm. Có lẽ nhờ cú va chạm đó mà ông bình tĩnh hơn và nói như nạt:
 - Bà đừng vu khống cán bộ ! Ai hiếp dâm bà mà bà la làng ?
 Bà Hương bình tĩnh trả lời :
 - Ừ, thì bây giờ mấy ông không hiếp dâm nhưng mấy ông có mang theo dụng cụ hiếp dâm, lỡ chút nữa mấy ông hiếp dâm tui thì sao ? Tui là bà góa ở nhà một mình giữa đêm hôm khuya khoắt .
 - ??? !!!
 Cứng họng, cả ba ông không nói lời nào, cùng nhau lục tục ra về.

 Đúng là vỏ quýt dày thì có móng tay nhọn.


TH, 2014

HÃY MƠ ƯỚC

" ...THẮP LÊN KHAO KHÁT CHÁY BỎNG VÀ THỰC HIỆN là điểm khởi đầu cho những người dám mơ ước. Những giấc mơ không bao giờ được sinh ra trong sự thờ ơ, lười biếng hoặc thiếu hoài bão.

Bạn có thể từng thất vọng, bạn đang phải chịu đựng sự xuống dốc và thất bại trong suốt những thời điểm kinh tế khó khăn, bạn có thể thấy tim mình rỉ máu vì những gì bạn đang phải chịu đựng. Hãy can đảm lên, vì những trải nghiệm đó sẽ khiến ý chí tinh thần của bạn mạnh mẽ hơn - chúng là những tài sản vô giá.

Bạn nên nhớ rằng tất cả những người thành công trong cuộc sống đều có những khởi đầu không suôn sẻ và họ phải vượt qua những khó khăn, trở ngại trước khi "tới đích". Bước ngoặt trong cuộc đời của những con người này thường đến từ khủng hoảng và khi vượt qua nó, họ sẽ khám phá ra "con đường khác" của họ."

Trích THINK AND GROW RICH - Napoleon Hill.

RƠI

Chiều nay mưa...
Mưa giăng lối cũ
Thu nhẹ nhàng ru chiếc lá đong đưa
Câu thơ xưa rơi rơi ....
Lời xưa ...

Nhớ ...!
Con chữ vô tình
Xoay ngược
Thắt tim ai...


TH, 09/2012

CÂY NÊU CỦA BA

Thứ Hai, 3 tháng 11, 2014



    Khi tôi còn bé, vào những ngày cuối năm, tôi bắt đầu đếm ngược thời gian để biết còn bao ngày là đến Tết. Ngày Tết đối với con nít ở quê tôi thời đó thì niềm vui là vô tận. Nhưng cái thời khắc đáng nhớ nhất và thiêng liêng nhất đối với tôi đó là lúc ba chuẩn bị cây nêu để trồng trước sân nhà.
  Không biết ngày xưa, lúc tôi chưa được sinh ra thì ba tôi trồng cây nêu như thế nào chứ ngày mà tôi biết thì cây nêu của ba tôi lạ lắm, không giống như cây nêu của bác Ba trước nhà hay là của ông chú họ ở cạnh bên.
  Để có được cây nêu, cây nêu mà theo trí tưởng tượng con nít của tôi thì tôi cho là đẹp nhất xóm, ba tôi phải lên tận trên núi, tìm mua một cây tre ngô cao nhất và thẳng nhất rồi đem về ngâm dưới mương nước thật lâu để mối mọt khỏi ăn để có thể sử dụng được nhiều năm. Tôi đã cảm thấy háo hức đến Tết ngay từ khi ấy. Sự háo hức ấy rồi cũng phai dần theo ngày tháng cho đến khi đám hoa vạn thọ trước nhà bắt đầu xây nụ.
  Vào chiều 30 Tết, sau khi cúng Tất niên xong, ba tôi chọn giờ đẹp nhất để dựng cây nêu. Tôi rất thích được phụ ba cầm miếng muỗng dừa đào đất để trồng hai cái cột chân hai bên cây nêu.
  Cây nêu của ba không phải là ngọn tre có phẩm vật, lá bùa và mảnh áo làm lá cờ như trong truyền thuyết mà tôi thường nghe ba kể. Cây nêu của ba tôi có một bó hoa trên đó, và đặt biệt nhất là cứ mỗi tối ba kéo lá cờ xuống treo trang trọng giữa nhà thì một chiếc đèn bão được kéo lên trên ngọn neo. Ánh sáng của nó lung linh chiếu sáng cả một khoản sân và cả con đường trước nhà. Bây giờ đã có điện nên những ngọn đèn bão đó chỉ còn được gắn trên những xe rác của những người lao công ở thành phố hoặc được treo ở những quán cafe nào đó nhưng ngọn đèn của nó cũng được thay thế bằng bóng điện.
  Cái thời bây giờ, ngọn nêu được thay thế bắng cây cột cờ bằng sắt sừng sững trước những ngôi nhà trong thành phố. Có khi nó chỉ là một cây cần như cần câu được chĩa ra từ mái hiên của những mái nhà cao tầng.
  Có lẽ con người bây giờ không cần giành đất với quỷ nữa.


Bây giờ đèn điện sáng choang thì ai lại treo ngọn đèn bão lên trên cột cờ, không khéo lại gây hỏa hoạn.
Khi lớn lên, xa quê, mỗi độ xuân về là tôi cũng tháp tùng với hàng xóm làm một cây nêu bằng ống nhựa PVC rồi chĩa ra từ mái hiên nhà trọ.


  Chính những lúc như thế, ký ức ngày xưa lại hiện về, tôi lại day dứt nhớ cái cây nêu của ba ngày xưa có bó hoa và ngọn đèn trên đó.


 TH, Xuân Giáp Ngọ.