HỒNG SƠN LIỆP HỘ PHÚ

Chủ Nhật, 25 tháng 12, 2016

HỒNG SƠN LIỆP HỘ PHÚ
Kỷ niệm 250 năm ngày sinh và 195 ngày mất của Đại Thi Hào Nguyễn Du (01/07/1765 – 18/09/1820)

Dòng tộc nho phong
Gia môn thế phiệt
Khí thiêng Hồng Lĩnh hun đúc nhân tài
Nguồn mạch sông La ươm mầm hiệt kiệt
Nhớ người xưa.
Nức tiếng thơm cửa Khổng sân Trình
Nồng hương đạo Chu Công Phó Duyệt
Bút nghiên nặng nợ chữ thánh hiền đậm chất thanh cao
Ơn nước đa mang câu thần tử trọn niềm khí tiết!
Kết nối gió trăng roi chầu phách nhịp gẫm nòi tình cũng lắm vẻ phong lưu
Giao hảo bạn bè thi họa cầm kỳ đường ứng xử nổi danh người lịch thiệp
Nào hay:
 Cơn chính biến tông đường tan nát bước hoạn đồ thẹn với non sông.
Buổi giao thời vận hội trớ trêu đầu bạch phát đau cùng tuế nguyệt (1)
Mộng phù Lê hùng chí dẫu phai tàn
Thanh Hiên ký nỗi niềm lưu thống thiết
Mười sáu năm phong trần luân lạc nỗi cơ cầu con tạo khéo trêu ngươi?
Năm lăm năm giông tố dập vùi thân đa bệnh trời già sao cay nghiệt!!
Mũ cánh chuồn, lưng đai bạc chốn quan trường hổ cái dàm danh
Câu trung nghĩa ý can trường nơi chín bệ dằn lời tâm huyết
Miếng đỉnh chung mỏi gối sân chầu
Mồi danh lợi mòn lưng cửa khuyết.
 Thôi thì:
Tô cơm hẩm đọt rau rừng, vui cùng gió mát trăng trong.
Chung rượu nhạt đĩa tinh diêm thoả với non xanh nước biếc.
Mượn khúc đoạn trường phổ cung bạc mệnh dụng thi thần khóc kiếp hồng nhan
Nương thiên tình sử hý họa nhân tình cậy bút sắc, giải điều oan nghiệp.
Cung trường hận, mắt hoen sầu vạn cổ xót Thuý Kiều chưa thoát nợ đa truân.
Giây oan buồn, lệ đẫm tận thiên thu thương Từ Hải lỡ lầm mưu quỷ quyệt.
Trời tháng bảy mưa ngâu sùi sụt, cõi nhân gian thương kẻ lạc loài.
Tiết thu phân gió bấc lạnh lùng, nơi âm cảnh oan hồn rên xiết
Nỗi đau đời mãi day dứt khôn nguôi,
Lòng nhân ái sao ngậm ngùi da diết?
Cảm khái thay!
 Bầu hận sự khôn giải bày tâm khảm, nén tủi hờn rũ áo từ quan.
Mộng công khanh dù ngán ngẩm thế thời cảm ân sủng về kinh phụng tiệp.
Đường thiên lý “Bắc Hành” cống tuế mệnh quân vương ngộ biến tùng quyền
Chốn triều trung kết mối bang giao mang sở học trổ tài biện thuyết.
Viếng Lỗi Dương cộng cảm nổi ai hoài
Khấp Tử Mỹ nghẹn ngào lời “Tam Biệt…” (2)
Chí đồng thanh muôn thuở kính bậc thầy
Dạ đồng khí trọn đời tôn thánh triết.
Hồn phấn đại còn nương làn sương khói, nghiệp văn chương thêm tỏ nét hình hài
Khách râu mày chạnh xót giải gò hoang câu phong vận mơ màng cơn mộng điệp
Đời cuồn cuộn dương tà nguyệt khuyết nỗi oan khiên đâu chỉ gái Tây Hồ
Phận long đong gió giật sóng vùi chữ tài mệnh riêng gì trai Nam Việt. (3)
Cảm phục thay!
 Hồng Sơn Liệp Hộ gót vân du còn lưu dấu thiên tài
Đoạn Trường Tân Thanh lời tao nhã hồn thơ bất diệt.
Kim cổ kỳ thư Văn chương trác tuyệt
Tài hoa chi cho con tạo ghét ghen.
Đa tình lắm để ngàn sau tưởng tiếc.

Long Thành, ngày 27 tháng 07 năm 2015
Nhị Bách Ngũ Thập Niên Bái
Hậu bối Du Phong (Trần Ngọc Chí) cẩn bút

VỀ QUÊ

Thứ Sáu, 23 tháng 12, 2016



Anh sẽ về

Về lại một miền quê

Nơi ấy,

Bờ cát trắng chảy dài

Mượt mà và lung linh sáng

Như dải khăn voan của cô gái kiêu kỳ

Nơi ấy quê anh

Có rừng phi lao xanh thẫm

Rì rào thì thầm trong mỗi sáng mùa Thu.

Nơi ấy quê anh

Có người mẹ hom hem nhặt củi ở triền đồi

Nơi ấy có cha

Chênh vênh trên con thuyền giữa mênh mông biển cả...!

 

Anh muốn về

Tìm những kỷ niệm xưa

Anh bỏ lại những trưa Hè yên ả

Khi dấu chân anh không còn in trên cát

Câu hát thưở nào có lay động trái tim ai?


Anh sẽ về khi trời đã sang Đông

Nhưng sẽ ấm vì có tình em đó !

Và sẽ sáng vì phương trời anh nhớ

Có bóng em

Trong nửa trái tim mình.


TH, chút hoài niệm mùa Đông 2016

ĐỪNG PHÁN XÉT NGƯỜI KHÁC.

Bạn có bao giờ nghĩ và làm một việc là thay đổi mình, thay đổi suy nghĩ, quan điểm , cách sống cho phù hợp với những người xung quanh. Nếu bạn chưa làm được thì đừng bao giờ bắt người khác phải hiểu mình, phải cùng quan điểm , cùng cách sống với mình và cũng đừng bao giờ phán xét người khác. Khi ta phán xét người khác thì trong tâm ta không hề có chỗ cho yêu thương ngự trị.

TH