Điệp khúc Thu

Chủ Nhật, 12 tháng 11, 2017

Hạt nắng chiều vàng vọt
 Cơn gió thoảng lướt qua
Tiếng lá rơi xào xạc
Thu rụng đầy ngoài sân...

TH, nhớ Thu xa...
 

Những mảnh ghép của cuộc sống

Cuộc sống là những mảnh ghép nhiều màu sắc. Việc ghép nên bức tranh cho đời mình có màu sắc tươi vui hay ảm đạm là do chính mỗi con người chúng ta tự làm lấy .
TH

Liều thuốc cho trái tim

Nếu như có một vết thương trên cơ thể mà ta cứ thường xuyên khơi nó lên thì chắc chắn rằng nó sẽ không bao giờ lành. Muốn cho vết thương mau lành, ta cần chăm sóc, thuốc thang và yêu thương nó. Đó là cho những vết thương trên cơ thể. Còn trong lòng thì sao ?
THA THỨ là liều thuốc hữu hiệu, có thể chữa lành mọi vết thương trong lòng. Nó còn là một phương cách giúp ta có cuộc sống nhẹ nhàng và thanh thản hơn.


TH 

BẾN ĐỢI

Nơi bến vắng,con thuyền anh chờ đợi
 Khóm tre già xào xạc réo lời thơ
Em hư vô như con nước thủy triều
Khi chợt đến rồi chợt xa dịu vợi...

 TH, 20/10/2012

Hãy để gánh nặng xuống

Mỗi khi ta giận hờn một ai đó hay muộn phiền một điều gì đó thì ta sẽ đặt tên cho một viên sỏi rồi bỏ chúng vào cái túi luôn mang theo bên mình. Thử nghĩ xem, có một ngày nó sẽ nặng biết chừng nào.
Trong thực tế, Những giận hờn, muộn phiền ấy nó còn nặng hơn những viên sỏi kia đấy. Nhưng vì nó đè lên tâm trí chứ không phải đè lên cơ bắp. Nếu đè nặng lên cơ bắp thì tâm trí sẽ nhận ra còn khi đè nặng lên tâm trí thì sẽ bị tâm trí chống chế và tự nghĩ rằng đời là bể khổ rồi cố gắng vượt qua.
Đã coi đời là bể khổ mà càng cố gắng vượt qua, khi qua bể khổ thì xem như đã qua đời...!


TH

Giá trị của cuộc sống

" Giá trị cuộc sống chính là tất cả những gì chúng ta đã tích lũy được. Đến phút cuối cùng, thể nào rồi chúng ta cũng bỏ lại phía sau mọi tài sản, địa vị, tiếng tăm và thành tựu. Có một niềm tin rằng, khi con người ta đã đứng trước ngưỡng cửa tử thần, chẳng ai mang theo hành trang là sự giàu có vật chất. Hơn thế, những gì đem lại bình yên cho ta vào những ngày cuối đời chính là tình yêu của những người quanh ta. Một cuộc sống tràn đầy nhiệt huyết, lý tưởng và tình yêu thương chính là một cuộc sống giàu sang và vẹn toàn".
David Simon.

Đôi mắt mùa Thu

Thu rơi trên phiến lá
Thoáng mắt buồn mênh mông
Em không về lối cũ
Hạt nắng chiều đong đưa...
Sông vẫn ru lời gió
Đám lục bình cô đơn
Ngọn sóng xô bờ đá
Cuốn lời thề em xa...
TH

BIỂN VÀ EM

Bao con sóng bạc đầu xô nỗi nhớ?
Bao yêu thương em đến bến bờ Anh ?
Khi con tim
Hai nửa đã giao mùa
Anh bất chợt nghe lòng mình bối rối...
Nắng buổi sớm hòa mình cùng mây tối
Chim yêu thương cất tiếng hót yêu đời
nghe đâu đây
Vi vút tiếng thùy dương
Trăng bẽn lẽn
nép mình vào vách núi...
BH,09/11/2012
TH

LỐI VỀ NGHĨA TRANG

Thứ Bảy, 11 tháng 11, 2017

Con đường đến nghĩa trang dài hun hút, tôi gọi đó là...lối về. Đúng thôi, vì ai rồi cũng về nơi ấy, giàu nghèo sang hèn đều giống nhau, hai bàn tay xuôi không mang theo được thứ gì, có chăng là nỗi nhớ, niềm thương trước lúc " ra đi"... Nghĩa trang buồn nhưng đẹp, mỗi chiều tôi thường về nơi ấy,nằm trên những nấm mồ nhìn mây bay để thấy đời bồng bềnh phiêu lãng...

TH, phút nao lòng của một chiều đầu Đông.

https://www.youtube.com/watch?v=vsxOWqd2t-Q